Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2021

Nổi tiếng nên được hiểu theo đúng nghĩa...

Hình ảnh
Cuối tháng 2 rồi mà trời vẫn lạnh quá. Ngoài đường, mưa đang rơi. Từng giọt, từng giọt. Lách tách, lộp độp. Nguồn: Unsplash.com Đáng ra bài viết này đã được đăng vào sáng sớm hôm nay, nhưng chẳng hiểu vì sao mà đến giờ này mình mới bắt tay vào viết. Đêm qua, trong một tích tắc vu vơ nghĩ ngợi, mình chợt nhận ra sao bây giờ mọi người thích được nổi tiếng đến thế. “Tất cả” thì quả thực hơi thái quá, nhưng “phần đông” thì hẳn là một từ phù hợp. Từ đứa bé con năm, ba tuổi đến những cô, những bác đã lên ông lên bà, phần đông số họ đều muốn dành được một vị trí thật đặc biệt trong lòng công chúng. Người người, nhà nhà tìm đủ mọi cách để người ta biết đến mình, nhớ tên mình. Và để đạt được những điều đó, những trò lố, những tiểu xảo “chướng tai gai măt”, những phát ngôn gây bão,… cứ thế rộ lên bất chấp tất cả. Nhưng rồi, xã hội sẽ ra sao nếu như ai cũng đòi quyền “nổi tiếng”? Nguồn: Unsplash.com Mình tự hỏi, nổi tiếng, danh vọng và tiền tài – những thứ đó quan trọng với họ đến thế ư? Liệu...

Tung toé và vung vãi...

Hình ảnh
  Tôi thích màn đêm. Nhưng thứ bóng tối mà màn đêm ấy đem lại chẳng dễ chịu chút nào. Nguồn: Unsplash.com    Đêm qua tôi mất ngủ. Lại mất ngủ thì đúng hơn. Mà dạo này tôi cũng hay mất ngủ lắm. Đầu óc tôi cứ quay cuồng trong những suy nghĩ miên man về quá khứ, về tương lai.  Tôi nghĩ mình tự do, nhưng đó chỉ là một tự do hữu hình vật lí, một tự do mà thân xác tôi có thể ăn, có thể ngủ, có thể cảm thấy đau thương. Còn về phần tâm trí? Tôi cũng chẳng biết nữa... Tôi nhớ về những mối quan hệ của mình. Nhớ xem tôi đã làm gì họ, nhớ xem tôi đã trải qua những gì cùng họ và hỏi tại sao họ lại vụt qua đời tôi rồi biến mất như những ánh sao đêm. Những cái tên, chúng xuất hiện trong đầu tôi mà chẳng chịu biến mất. Những cái tên đầy ám ảnh, đầy đay nghiến. Những cái tên khiến tôi cứ thế mà dày vò. Trong màn đêm ấy, tôi ngỡ mình  như đang lạc vào một miền hư ảo. Chạy trốn, che giấu, mệt mỏi và nhễ nhại. Một màn đêm cứ thế cuộn trào, một màn đêm không đưa tôi vào giấc...